Nghị quyết cuộc Hội nghị cán bộ toàn xứ Bắc Kỳ (ngày 25, 26, 27-9-1941)

Sau khi phân tích tình hình quốc tế và Đông Dương, sau khi xem xét tình hình Đảng và các tổ chức quần chúng, sau khi thảo luận chính sách mới của Đảng đã nói rõ trong Nghị quyết của Trung ương Hội nghị lần thứ tám, cán bộ hội nghị quyết định những vấn dề sau này:

 

I- Vấn đề củng cố nội bộ

 

Đảng ta phải là một tổ chức cứng cỏi mới lãnh đạo nổi cuộc võ trang khởi nghĩa. Công tác củng cố nội bộ là một công tác vô cùng khẩn cấp. Muốn thế, phải thi hành những nghị quyết sau dây:

 

1. Nơi nào có tổ chức đảng và tổ chức quần chúng không phân biệt rõ ràng phải tổ chức lại cho minh bạch và ngǎn nắp.

 

2. Nơi nào có những quần chúng thường tham gia vào các cuộc hội nghị chi bộ một cách vô nguyên tắc thì phải xét lại xem trong số quần chúng ấy người nào đủ điều kiện vào Đảng thì tổ chức đảng, còn ai không đủ điều kiện thì phải gạt ra ngay.

 

3. Phải tổ chức những đảng viên mới cho cẩn thận theo như điều lệ nghĩa là phải giao công tác và huấn luyện cho người mình định tổ chức. Muốn tổ chức thêm người vào chi bộ phải được chi bộ công nhận và cơ quan thượng cấp kế đó chuẩn y.

 

4. Phải cương quyết khai trừ những phần tử lười biếng, hủ bại, lợi dụng cách mạng nhưng phải được thượng cấp cơ quan kế đó chuẩn y.

 

5. Xét về nguyên nhân thiếu cán bộ mà liên uỷ phần đông chỉ hữu danh vô thực, hội nghị quyết nghị chỉ duy trì liên uỷ A (vì liên A là một liên quan trọng, công nhân tập trung, cơ sở cách mạng rộng rãi) và thủ tiêu các liên uỷ khác. Các tỉnh uỷ sẽ do xứ uỷ trực tiếp chỉ huy. Đảng bộ tỉnh nào mà cơ sở còn hẹp chưa đủ điều kiện thành lập một tỉnh uỷ, không được tự ý thành lập một tỉnh uỷ lâm thời. Xứ uỷ sẽ giao cho một huyện uỷ nào mạnh nhất trong tỉnh hay một tỉnh uỷ lân cận chỉ huy tỉnh đảng bộ.

 

6. Các cán bộ cần phải làm việc cho có nguyên tắc nghĩa là phải phân công cho rõ ràng, hợp với nǎng lực từng người và phải củ soát lại cho chặt chẽ.

 

7. Các đảng viên phải kiểm sát lẫn nhau (về chính trị cũng như về đời sống cá nhân) thấy điều gì khả nghi phải đi báo cho cấp bộ biết. Nhưng phải coi chừng, đừng gây ra trong Đảng một bầu không khí hoài nghi.

 

8. Các đảng viên phải tự chỉ trích một cách Bônsơvích, nghĩa là thẳng thắn đệ huynh không úp mở, nể nang, và phải chỉ trích hợp thời.

 

II- Thực hiện mặt trận thống nhất phản đế

 

1. Theo chỉ thị của Trung ương phải thống nhất tên các hội quần chúng như Việt Nam Công nhân cứu quốc hội, Việt Nam Nông dân cứu quốc hội, Phụ nữ cứu quốc đoàn, Việt Nam Thanh niên cứu quốc đoàn, Việt Nam Tự vệ cứu quốc đội, v.v.. Các đoàn, các hội cứu quốc liên hiệp lại thành Việt Nam độc lập đồng minh. Phải nói rõ cho quần chúng hiểu tại sao lại phải thay tên là Việt Nam cứu quốc nghĩa là phải nói rõ cho họ hiểu rằng chính sách mới của Đảng lúc này là chính sách duy nhất cứu Tổ quốc, cứu đồng bào.

 

2. Các tổ chức quần chúng có cơ sở, thống nhất tới đâu thì thống nhất tới đó không nên thống nhất cho có hình thức khiến cho chỉ thống nhất thượng tầng còn hạ tầng thì rỗng nát.

 

3. Phải chinh phục lấy những người có tín nhiệm trong làng về tư cách, đạo dức, vì học rộng hoặc vì thành tích tranh đấu khi trước, giúp đỡ họ, đôn đốc họ đi tuyên truyền tổ chức cho Việt Minh.

 

4. Phải phổ biến chiến thuật mặt trận phản đế trong dân chúng, giải thích cho quần chúng hiểu rõ chiến thuật ấy.

 

5. Phải bí mật chỉ huy các quần chúng bằng đảng đoàn nằm trong các hội cứu quốc của quần chúng, không được công khai tự xưng là đảng viên cộng sản.

 

6. Tài liệu tuyên truyền phải có tính chất thuần tuý, không nên tuyên truyền huấn luyện cộng sản chủ nghĩa như của Đảng.

 

7. Các cấp bộ phải giúp đỡ tờ báo của Việt Minh sắp xuất bản nay mai, phải vận động quần chúng ủng hộ về tài chính, phải tổ chức công tác liên tục, phải viết hay và vận động quần chúng viết bài cho tờ báo và nhất là ... 1) trình độ quần chúng và phải phản chiếu đời sống của nhân dân.

 

8. Phải phổ biến lá cờ đỏ sao vàng nǎm cánh của Việt Minh.

 

III- Gây phong trào cứu quốc

 

1. Phải phân phát chương trình và điều lệ của Việt Minh một cách rộng rãi cho quần chúng nghiên cứu.

 

2. Việt Minh sẽ ra tờ tuyên ngôn giới thiệu mình với đồng bào. Đảng bộ Bắc Kỳ phải làm cho tờ tuyên ngôn ấy thâm nhập vào mọi từng lớp nhân dân.

 

3. Những ngày quốc sỉ, những ngày kỷ niệm các vị anh hùng dân tộc hay các thành tích vẻ vang của Tổ quốc, tổ chức những cuộc mít tinh, biểu tình, khích động tinh thần ái quốc của nhân dân.

 

4. Phong trào cứu quốc phải đi song song với phong trào đòi quyền sống. Phải nhấn mạnh vào quyền lợi của dân lúc này mà tuyên truyền mục đích cứu quốc và mục đích cải thiện sinh hoạt cho nhân dân của Việt Nam độc lập đồng minh.

 

IV- Gây phong trào ủng hộ Liên Xô

 

Phải tổ chức những cuộc diễn thuyết về Liên Xô, nói rõ Liên xô là gì? Lực lượng Liên Xô thế nào? Tại sao cuộc kháng chiến của Liên Xô lại ảnh hưởng tới cuộc cách mạng Đông Dương? Tại sao ta cần phải ủng hộ Liên Xô và ủng hộ như thế nào?

 

1. Phải giải thích rõ cho quần chúng hiểu rằng: ủng hộ Liên xô tức là tự cứu lấy mình, phải ủng hộ Liên Xô vì quyền lợi Tổ quốc chứ đừng để cho quần chúng lầm rằng ủng hộ Liên xô tức ủng hộ Đảng Cộng sản Đông Dương.

 

3 2). Phải rải truyền đơn kêu gọi các giới lao động Đông Dương và toàn thể nhân dân cứu quốc ủng hộ Liên Xô, rải truyền đơn vào các trại lính, vạch rõ nhiệm vụ của binh lính một khi đế quốc bắt đi đánh Liên Xô là phải liên hiệp huynh đệ với Hồng quân, quay súng lại bắn giặc cướp nước Pháp, Nhật.

 

4. Tuỳ hoàn cảnh mà gây ra những cuộc thảo luận về tình hình chiến tranh Xô - Đức trong nhà máy, trong sân trường, trong những nơi cǎn cứ tập trung quần chúng.

 

5. Soạn những bài ca hoan hô tinh thần kháng chiến anh dũng của Hồng quân, dán biểu ngữ, cờ, tranh vẽ kêu gọi ủng hộ Liên Xô.

 

Tổ chức các nhóm "bạn Liên Xô" để giải thích nghiên cứu về tình hình Xô - Đức tùy từng địa phương thí dụ trong các xưởng máy khi phổ biến khẩu hiệu đồng xu ủng hộ Liên Xô. Hằng tháng các công nhân tuỳ nǎng lực góp tiền để ủng hộ Liên xô đặng gây ra tinh thần đoàn kết giới lao động Đông Dương với lao động Xô viết.

 

V- Phương pháp chống Việt Gian

 

Không cô lập Việt gian, không thể gây được phong trào cứu quốc mạnh mẽ. Nguyên tắc cǎn bản của sự tranh đấu chống việt gian là phải làm cho quần chúng tự nhận thấy bằng kinh nghiệm bản thân mình rằng bọn thân Pháp, thân Nhật là một bọn bán nước buôn dân.

 

1. Phải phân tách chương trình của chúng một cách khách quan cho dân chúng nhìn nhận thấy rõ sự sai lầm lừa dối của chúng, khiến cho nhân dân thấy rằng ta tố cáo Việt gian vì quyền lợi tối cao của dân tộc chứ không phải vì hiềm khích đảng phái.

 

2. Vạch rõ tội ác của Nhật cǎn cứ vào sự thực đã xảy ra và chương trình Đại á (xâm chiếm toàn châu á) của chúng.

 

3. Phải vào các tổ chức của Việt gian để lôi kéo quần chúng đã lầm theo chúng, đồng thời để điều tra những âm mưu ám muội của chúng.

 

Tố cáo để quần chúng nhận rõ. Đồng thời để bày cho quần chúng trong các tổ chức Việt gian biết đem những hành động phản quốc của Việt gian đối chiếu những chương trình tuyên ngôn lừa phỉnh của chúng và do đó gây ra những cuộc chất vấn để lật mặt nạ bọn lãnh tụ ấy.

 

4. Phải đề phòng bọn Việt gian thân Pháp, giúp đế quốc Pháp tổ chức các cuộc vui chơi để lôi kéo thanh niên. Thí dụ như phải chui vào đoàn du lịch do Phạm Lê Bổng tổ chức hay các đoàn thể thao khác. Lợi dụng những buổi du lịch mà tổ chức các cuộc giải thích để đánh đổ Việt gian.

 

VI- Tranh đấu chống khủng bố

 

Khủng bố đế quốc ngày một tǎng gia, ta không được hoảng hốt ca tụng thủ đoạn để quốc là giỏi giang, ghê gớm, dèm pha lực lượng cách mạng làm nhụt nhuệ khí của đảng viên và quần chúng. Cũng không được sợ sệt vin vào khủng bố thủ tiêu tranh dấu. Muốn đi tới thắng lợi đến cùng phải tĩnh trí trước khủng bố và quyết định những phương pháp chống lại cho có hiệu quả.

 

1. Phải giải thích cho quần chúng hiểu rằng: khủng bố là một sự dĩ nhiên trong phong trào tranh đấu; đế quốc trước khi diệt vong phải khủng bố dữ dội để cố duy trì địa vị như con gà bị cắt tiết còn cố giãy giụa trước khi chết hẳn.

 

2. Phải treo cao tấm gương oanh liệt của những bực tiền bối đã hy sinh vì dân tộc, của những chiến sĩ đương thời đã chết vì nước hay chịu đựng sự tra tấn dã man của quân thù một cách dũng cảm. Khuyến khích quần chúng noi theo tinh thần ái quốc bất tử ấy.

 

3. Phải thành lập các đội tự vệ cứng rắn để ủng hộ cơ quan, ủng hộ quần chúng tranh đấu và hơn nữa để đánh tháo cho những người bị bắt.

 

4. Phải quân sự hoá cách sinh hoạt. Nơi ǎn, chốn ở phải có ngǎn nắp, quần áo, tài liệu để cho thứ tự, sẵn sàng lẩn trốn một khi đế quốc tới vây.

 

Đồng chí phụ trách không được tự ý rời địa phương nếu không có lệnh của thượng cấp.

 

Người nơi này đến nơi khác phải có khẩu lệnh giới thiệu. Các cơ quan phải tổ chức cho chu mật, không được đi lại lu bù, dễ bị lộ. Phải bí mật về thư từ, không phải của mình không được tự ý bóc xem, phải cắt tự vệ canh gác cơ quan, tự vệ cho các đồng chí quan trọng trong khi đi cùng các đồng chí cấp uỷ.

 

Các đồng chí phải kiểm tra lẫn nhau đề phòng nội phản.

 

Tóm lại, phải thực hành những phương pháp chống khủng bố nói trong thông tri "phải dùng mọi phương pháp chống khủng bố" của Trung ương 3).

 

VII- Phương pháp đấu tranh chống hoàn cảnh hiện tại

 

Trong hoàn cảnh khủng bố hiện tại, chủ trương thủ tiêu tranh đấu để củng cố nội bộ là một chủ trương sai lầm: nội bộ chỉ có thể củng cố trong phong trào tranh đấu và điều cần thiết là phải ấn định những phương pháp tranh đấu thích hợp với hoàn cảnh riêng biệt.

 

1. Truyền đơn có thể rải bằng cách áp dụng chiến thuật du kích (thanh đông kích tây tổ chức...) có thể rải bằng kỹ thuật đơn sơ: có thể rải theo lối biến tướng (gói thành hình cái trụ, v.v.).

 

2. Cờ không cần treo thật nhiều, treo ít nhưng treo ở chỗ đông người qua lại, những nơi chung địa giới của hai tỉnh, hai làng. Phải treo vào một nơi cao và danh dự; như thế mới có uy tín. Nǎng giới thiệu cờ Mặt trận và không nên bạ lúc nào cũng trương cờ đỏ búa liềm.

 

3. Ngoài ra phải tuỳ từng hoàn cảnh mà áp dụng mọi phương pháp mọi sáng kiến, thí dụ: thả bè mảng bǎng treo đèn mang khẩu hiệu, v.v..

 

4. Phải tìm những mánh khoé khôn khéo để kéo quần chúng vô tổ chức lại một chỗ mà diễn thuyết. Nên áp dụng chiến thuật du kích trong cuộc mít tinh.

 

VIII- Vấn đề tuyên truyền và huấn luyện

 

1. Các đồng chí cần viết bài cho cơ quan tuyên truyền Trung ương của Đảng. Bài vở cần viết ngắn, lời vǎn giản dị, dễ hiểu và chú ý giải thích những vấn đề thiết thực với đời sống quần chúng như sinh hoạt đắt đỏ, vấn đề lúa gạo, tiền tệ, v.v..

 

2. Phải tổ chức các lớp huấn luyện của Đảng từ cao cấp đến hạ tầng.

 

3. Cần xuất bản các tài liệu chính trị và quân sự, nhất là những tài liệu huấn luyện sơ đẳng.

 

4. Chương trình huấn luyện cho quần chúng phần nhiều quá khuynh về chủ nghĩa cộng sản cần sửa đổi lại cho hợp với trình độ quần chúng và chính sách mới của Đảng.

 

IX- Vấn đề tổ chức các đội tự vệ và các tiểu tổ du kích

 

1. Cần phân biệt tự vệ đội và du kích đội. Du kích đội là đội quân cách mạng chủ lực trực tiếp võ trang chiến đấu với quân thù. Còn tự vệ đội chỉ có nhiệm vụ canh gác, bảo vệ các cơ quan, các chiến sĩ cách mạng, các cuộc tranh đấu, do thám, thông tin cho du kích đội, v.v. và những người tự vệ tốt sẽ được chọn lọc đưa lên du kích đội. Điều kiện gia nhập tự vệ đội nhẹ nhàng hơn, thu hút nhiều người hơn.

 

Cần phải giải thích điều khác nhau đó cho các đội viên tự vệ hiểu rõ.

 

2. Cần phải huấn luyện cho tự vệ về quân sự và chính trị, tổ chức những cuộc nghiên cứu cuốn "Vấn đề du kích" đã xuất bản.

 

3. Liên nào chưa có người phụ trách quân sự cứ chuẩn bị địa điểm và học sinh, xứ uỷ sẽ phái huấn luyện viên đi huấn luyện.

 

4. Tuỳ từng địa phương, những nơi gần rừng núi, đường giao thông, gần các đồn trại, v.v. phải chọn lọc các phần tử trong các đội viên tự vệ tốt mà tổ chức ra các tiểu tổ du kích.

 

Tiểu tổ du kích phải có sinh hoạt riêng được sự huấn luyện đặc biệt để chi bộ đánh úp quân thù từng trận lẻ tẻ, đánh phá các đường giao thông vận tải, v.v.. Tiểu tổ du kích là mầm mống của đội du kích tương lai ở đồng bằng.

 

X- Vấn đề cán bộ và người chạy

 

Cán bộ quyết định hết thảy. Vì thế phải áp dụng một chính sách cán bộ cho thật đúng, một chính sách cán bộ Bônsơvích.

 

1. Phải phân biệt cán bộ đảng viên và cán bộ phi đảng viên (tức cán bộ quần chúng). Có công tác chỉ có thể giao cho cán bộ đảng viên chứ không thể giao cho cán bộ quần chúng được. Nhưng hai thứ cán bộ ấy đều được sǎn sóc như nhau.

 

Phải biết dùng cán bộ nghĩa là tuỳ theo nǎng lực từng người mà giao công tác. Không được giao cho một cán bộ những công tác mâu thuẫn nhau.

 

2. ở Bắc Kỳ hay dùng nữ cán bộ phụ vận làm giao thông, như thế làm cho công tác phụ vận bị đình trệ nay phải đào tạo cán bộ giao thông khác để cho các nữ đồng chí chuyên môn tiến hành công tác phụ vận của họ. Ngoài ra lại không nên giao các cán bộ quan trọng những công tác quá mạo hiểm mà không cần phải một người có nǎng lực như họ mới làm nổi.

 

3. Phải biết điều động cán bộ trong thời gian mấy tháng trước đây, nhiều khi cán bộ tập trung chất đống một nơi, như thế là không dùng được nǎng lực cán bộ mà lại hao tổn tài chính. Vậy phải điều động cán bộ đi các địa phương cho họ sát với quần chúng mà gây lấy phong trào.

 

- Có khi các địa phương yêu cầu cho thêm cán bộ, thượng cấp cơ quan không xét tới các điều kiện mà cán bộ địa phương yêu cầu, cứ phái bừa người đi có khi vô nǎng lực, không tiến hành nổi công tác. Vậy phải phái đi các địa phương những cán bộ có những điều kiện mà địa phương yêu cầu.

 

- Có cấp bộ còn nhiều đầu óc địa phương, chỉ biết có liên mình hay tỉnh mình mà không nhìn đến tình hình chung.

 

Khi thượng cấp muốn điều động cán bộ hợp với sự nhu cầu của phong trào ở địa phương mình đi nơi khác, cấp bộ ấy không xét điều kiện như thế nào, chọn người kém nhất chuyển đi cho xong chuyện.

 

- Đầu cơ địa phương chủ nghĩa phải thủ tiêu ngay, phải nhìn đến tình hình chung, phải điều động cán bộ hợp với sự nhu cầu của phong trào chung.

 

Không được điều động cán bộ một cách vô lối như luôn luôn thuyên chuyển cán bộ, vì như thế vừa làm lộ bí mật, vừa hao tổn tài chính lại vừa làm cho công tác cán bộ thêm khó khǎn, họ mới quen với địa phương đã bị đổi đi chỗ khác.

 

4. Phải biết cất nhắc cán bộ. Phải đưa các cán bộ từ hạ cấp lên thượng cấp để cho họ học tập công tác mới và mau tiến bộ. Đã đành là không được cất nhắc vì cảm tình cá nhân.

 

5. Phải biết dìu dắt cán bộ. ở Bắc Kỳ có khi đưa cán bộ đến một địa phương rồi để người ta ở đấy loay hoay với công tác địa phương, không liên lạc giúp đỡ họ. Chính sách "bỏ rơi" cán bộ như thế, làm cho cán bộ tốt hoá xấu vì họ không được đìu dắt để phát triển nǎng lực. Vậy cần phải liên hệ mật thiết với các cán bộ, nǎng kiểm soát công tác của họ, để giải thích cho họ những điều khó hiểu, để nhận thấy rõ sự sai lầm của họ mà gọt sửa. Thỉnh thoảng chiêu tập họ mà huấn luyện thêm cho họ hay tổ chức cán bộ hội nghị để các cán bộ trao đổi kinh nghiệm mà huấn luyện cho nhau.

 

7 4). Phải đào tạo cán bộ, phải chú ý tới những người bị khủng bố phải thoát ly. Phải đi sâu xuống hạ cấp, chọn lọc các đảng viên có nhiều hy vọng tiến triển, huấn luyện cho họ và giúp đỡ họ mau tiến.

 

Vì đế quốc khủng bố, một số đảng viên và quần chúng phải thoát ly gia đình. Một số không phục tùng kỷ luật làm cho sự giải quyết vô cùng khó khǎn, làm bận bịu cho Đảng.

 

Vậy các đồng chí ngay từ bây giờ phải giải thích cho quần chúng hiểu rằng một người thoát ly phải có những điều kiện sau này:

 

1) Phải theo kỷ luật.

 

2) Phải làm một công việc gì do Đảng giao cho để giải quyết vấn đề sinh sống.

 

3) Không được chạy lung tung vô chính phủ. Không được liên lạc với gia đình, bạn bè nếu Đảng không bằng lòng.

 

4) Nếu có thể và nếu Đảng bằng lòng cần liên lạc với gia đình để gia đình ủng hộ về tài chính.

 

5) Nếu có thể tự giải quyết được chỗ ở thì giới thiệu địa chỉ cho Đảng biết để Đảng chắp mối liên lạc.

 

Ngoài ra các cán bộ còn cần phải chú ý rằng:

 

- Đảng giao người thoát ly đến đảng bộ nào thì đảng bộ ấy phải chịu trách nhiệm kiếm công ǎn việc làm cho người ta.

 

- Đảng bộ phải tuỳ theo nǎng lực mà giao công tác chính trị cho người thoát ly đồng thời phải huấn luyện cho họ trở nên cán bộ.

 

- Đừng hứa hẹn sẽ điều động đi nơi này nơi khác, sẽ mang đi chiến khu để họ phải đợi chờ, rồi quay ra hoài nghi oán trách Đảng.

 

XI. Vận động các giói

 

Công vận. - Tổ chức phổ thông chính của công nhân từ nǎm 1919. Công nhân cứu quốc hội có thể bao gồm cả cai sếp, và thư ký nhà máy, bất kỳ những phần tử công nhân nào có đầu óc cứu quốc (cai sếp và thư ký phải tổ chức thành tiểu tổ riêng). Đối với thanh niên công nhân nên đưa họ vào Việt Nam Công nhân cứu quốc hội, nhưng lập thành tiểu tổ riêng.

 

Nhũng người nào thích vào thanh niên hay do thanh niên tổ chức thì cứ để họ ở bên V.N.T.N.C.Q.đoàn 5). Cần phải lợi dụng mọi khả nǎng công khai, nên lợi dụng các ái hữu chưa bị đóng cửa làm cho nó sống lại để tuyên truyền cho công nhân, và tổ chức họ vào các đội cứu quốc.

 

Nông vận. - Khoáng trương tổ chức nông dân, hạ thấp tôn chỉ điều lệ của nông hội và đổi thành V.N.N.D.C.Q.hội6). Khẩu hiệu thổ địa trước kia là một khẩu hiệu chính của nông hội, ngày nay không còn ở trong tôn chỉ N.D.C.Q. hội nữa. Phú nông có quyền vào tổ chức N.D.C.Q. hội. Nếu đặc biệt họ muốn ở N.D.C.Q.H. thì họ họp lại thành tiểu tổ riêng để ngǎn họ kìm hãm tranh đấu. Gặp tranh đấu, đảng đoàn phải cố sức điều hoà quyền lợi, vận động trung bần, cố nông, phú nông, địa chủ cứu quốc nhân nhượng lẫn nhau. Những yêu sách không nên đặt quá cao dường như nói thách, mà nên đặt cho vừa phải. Nếu đã hết sức điều đình mà không xong thì cần phải tranh đấu đòi giải quyết những yêu sách chính dáng.

 

Binh vận.- Toàn thể đảng viên phải tham gia binh vận, vận động binh lính về phép, vận động lính dự bị, những người sắp ra lính, vợ con binh lính, v.v.. Đế quốc dùng chính sách chia rẽ binh lính như gây ra những việc xung đột giữa lính khố xanh và khố đỏ ở Tuyên Quang, dùng lính dân tộc này đàn áp dân tộc khác (lấy lính Thổ về vùng xuôi)... Phải giải thích cho dân chúng và binh lính hiểu về thủ đoạn chia rẽ của đế quốc.

 

Thanh vận. - Ngoài đoàn Việt Nam Thanh niên cứu quốc phải có các hình thức tổ chức thấp hơn để lôi kéo các thanh niên như các hội tự học, các nhóm nghiên cứu khoa chuyên môn như hội hoạ, khoa học, các đoàn ca kịch, thể thao, du lịch và đi xem hát trống quân ở nhà quê, v.v..

 

Phụ vận. - Đoàn Việt Nam phụ nữ cứu quốc tuy có uỷ ban chấp hành xứ, nhưng nó chỉ là hình thức mà thôi, còn hạ tầng thì rất xộc xệch, vì thế nên giải tán uỷ ban chấp hành xử mà tổ chức tiểu ban phụ vận của xứ uỷ. Cần đào tạo thêm cán bộ phụ nữ bằng cách huấn luyện cho các nữ đảng viên từ các đoàn viên phụ nữ cứu quốc. Và sẽ không giao cho cán bộ phụ nữ những công việc gì làm giảm công tác phụ vận của các chị em. Cần phát hành một tờ truyền đơn kêu gọi chị em thành thị. Phải dùng mọi hình thức liên hiệp tất cả các từng lớp phụ nữ, tổ chức chơi bạn, đan áo rét cho các chiến sĩ cách mạng.

 

XII- Ủng hộ Bắc Sơn

 

Dân chúng Bắc Sơn bị đế quốc khủng bố quá gắt gao, liền tổ chức các bộ đội du kích, sinh hoạt trong rừng núi, chiến đấu tiễu trừ phản động, và thỉnh thoảng giao chiến với quân tuần tiễu đế quốc. Tinh thần các chiến sĩ có thừa, nhưng điều kiện vật chất rất thiếu thốn. Nhất là mùa rét sắp tới lại tǎng thêm nỗi khổ hạnh. Vậy các cấp bộ phải dùng mọi cách vận động ủng hộ Bắc Sơn như tổ chức các cuộc lạc quyên ủng hộ Bắc sơn. Các địa phương cần lập ra các uỷ ban ủng hộ Bắc sơn gồm có đảng viên và quần chúng để quyên tiền, quần áo và thuốc men cho Bắc Sơn. Các chị em phụ nữ có thể làm các thứ bánh, đồ chơi bán để lấy tiền giúp Bắc Sơn. Xứ uỷ sẽ phải ra một tờ truyền đơn tố cáo tội ác của đế quốc Pháp hiệu triệu dân chúng ủng hộ Bắc Sơn.

 

XIII- Phương pháp thực hiện nghị quyết trên và thực hiện sự củ soát

 

Những nghị quyết trên, các đồng chí các cấp uỷ phải nỗ lực thi hành cho triệt để.

 

1. Các cấp bộ đảng từ liên uỷ, tỉnh uỷ tới chi bộ phải đặc biệt khai hội để nghiên cứu chính sách mới của Đảng, nghiên cứu Nghị quyết tháng 5 của T.Ư. và nghị quyết này. Nơi nào có hoàn cảnh nên tổ chức các cuộc hội nghị cán bộ rộng rãi. Các uỷ viên thượng cấp xuống hạ cấp giải thích thêm chính sách mới cho rõ ràng.

 

2. Các tỉnh uỷ phải cǎn cứ vào tình hình địa phương để thảo chương trình hằng tháng mà dần thực hiện nghị quyết này.

 

Ngoài ra phải kiểm soát sự thi hành cho nghiêm ngặt.

 

1) Các cấp bộ hằng tháng phải làm báo cáo theo mẫu định sẵn lên thượng cấp.

 

2) Các cấp uỷ phải nǎng phái người xuống hạ cấp điều tra xem báo cáo có đúng thực không. Phải dập cho tiêu hai xu hướng:

 

a- Xu hướng không chịu báo cáo thực về những khó khǎn khuyết điểm địa phương.

 

b- Xu hướng phóng đại những ưu điểm địa phương để tự hào.

 

XIV- Vấn đề tài chính

 

Đảng lúc này hết sức cần tài chính để hoàn thành nhiều công tác quan trọng. Nhưng không thể nói: ''tài chính quyết định hết thảy''. Nói như thế là chỉ biết nhìn vào lực lượng kinh tế mà lãng quên lực lượng chính trị của cuộc vận động cách mạng.

 

1. Các cấp bộ phải theo nguyên tắc ''tự lực cánh sinh'' và đảng bộ xứ phải thống nhất tài chính. Phải làm cho các đồng chí hạ cấp hiểu rằng họ có trách nhiệm nộp 1 phần 2 nguyệt phí lên thượng cấp để thượng cấp chi phí về nhiều công việc.

 

2. Các cấp bộ phải dùng mọi phương pháp chân chính để bồi bổ cho quỹ của Đảng.

 

- Thu nguyệt phí cho đều và khoáng trương các tổ chức.

 

- Tiếp tục lạc quyên và giải thích cho người quyên hiểu rõ vấn đề cách mạng và nhiệm vụ của mọi người phải hy sinh cho nước theo khẩu hiệu "có sức giúp sức, có tiền giúp tiền".

 

- Tổ chức các nhóm cứu quốc chuyên môn tự quyên, đi quyên cho quỹ cứu quốc. Như thế để những người giúp tiền vô tổ chức có sinh hoạt hẳn hoi.

 

- Quyên không cứ quyên tiền mà cả ngũ cốc, quần áo nữa.

 

- Trong các hội q.ch 7), phổ biến khẩu liệu: ''đồng xu giúp nước".

 

- Đảng sẽ cố vận động một hội cứu quốc thí dụ: đoàn phụ nữ c.q. 8) tổ chức một cuộc xổ số lấy tiền giúp đỡ báo của Việt Minh.

 

- Tổ chức cơ quan sinh sản, các hiệu buôn nhỏ, hợp tác xã tuỳ nǎng lực địa phương.

 

*  *

*

 

Các cấp bộ, các đồng chí?

 

Đảng ta đương qua một quãng đường khúc khuỷu chông gai, phải có sự hoạt động thực tận tâm của toàn thể các đảng viên Đảng mới vượt qua được mọi sự khó khǎn và tiến tới thắng lợi. Cơ hội giải phóng đã tới, các đồng chí phải hoạt động gấp đôi gấp ba... theo lời hiệu triệu của Trung ương.

 

Các đồng chí sẽ thảo luận kỹ càng bản nghị quyết này và ấn định ngay những phương pháp thi hành sát với hoàn cảnh địa phương làm sao cho những kế hoạch trong nghị quyết được hoàn toàn thực hiện. Tẩy trừ những thói ...9) của thời kỳ bình dân còn sót lại. Nói ít, làm nhiều, thực hành một chính sách thực tế, tự chỉ trích Bônsêvích, duy trì kỷ luật sắt của Đảng, đó là mấy chỉ thị của Trung ương gửi Đảng bộ ta lúc này. Các đồng chí cần noi theo những chỉ thị ấy để tự sửa chữa mà tiến lên. Tổ quốc rất trông mong nơi các đồng chí, vô sản và toàn thể đồng bào trông mong nơi các đồng chí.

 

Các đồng chí hãy tỏ ra xứng đáng ở lòng tin cậy của quốc dân, hãy tiến lên nỗ lực hoạt động làm tròn nhiệm vụ lãnh đạo tiên phong của người cộng sản.

 

 

 

Xứ Uỷ Bắc Kỳ

ĐẢNG CỘNG SẢN ĐÔNG DƯƠNG

 

 

 

Lưu tại Kho Lưu trữ Trung ương Đảng.

____________

 

1- Trong tài liệu mất một số từ (B.T).

2- Trong tài liệu không có mục 2 (B.T).

3- Chính là Thông cáo của Trung ương gửi các cấp bộ "Phải dùng đủ cách để chống khủng bố", tr. 172 (B. T).

4- Trong tài liệu không có mục 6 (B. T).

5- V.N.T.N.C.Q. đoàn: Việt Nam Thanh niên cứu quốc đoàn (B. T)

6- V.N.N.D.C.Q. hội: Việt Nam Nông dân cứu quốc hội (B. T).

7- q.ch: quần chúng (B. T).

8- c.q: cứu quốc (B. T).

9- Trong tài liệu mất một số từ (B. T).

Phản hồi

Thông tin người gửi phản hồi

Chỉ thị của Ban Bí thư về công tác an toàn, vệ sinh lao động trong tình hình mới

(ĐCSVN) - Ngày 19/3/2024, đồng chí Trương Thị Mai ký ban hành Chỉ thị số 31-CT/TW về tiếp tục tăng cường sự lãnh đạo của Đảng đối với công tác an toàn, vệ sinh lao động trong tình hình mới.

Sớm đưa vào sử dụng các công trình, dự án hạ tầng cấp bách, trọng điểm về giao thông

(ĐCSVN) - Bộ Chính trị yêu cầu tập trung đầu tư, sớm đưa vào sử dụng các công trình, dự án hạ tầng cấp bách, trọng điểm về giao thông đường bộ, đường sắt, đường biển, đường thuỷ nội địa, đường hàng không kết nối các địa phương, vùng và khu vực, quốc tế.

Tăng cường sự lãnh đạo của Đảng đối với công tác thực hành tiết kiệm, chống lãng phí

(ĐCSVN) - Các cấp uỷ, tổ chức đảng, chính quyền, Mặt trận Tổ quốc Việt Nam, các tổ chức chính trị - xã hội cần quán triệt, nâng cao nhận thức, tổ chức thực hiện nghiêm chủ trương của Đảng, chính sách, pháp luật của Nhà nước về công tác thực hành tiết kiệm, chống lãng phí; xem đây là nhiệm vụ trọng tâm, thường xuyên của cả hệ thống chính trị và xã hội; là văn hoá ứng xử của mỗi cán bộ, đảng viên, công chức, viên chức và mỗi người dân, nhất là người đứng đầu, cán bộ lãnh đạo, quản lý.

Bộ Chính trị ban hành quy định phòng chống tham nhũng, tiêu cực trong điều tra, xét xử

(ĐCSVN) – Ngày 27/10/2023, Bộ Chính trị đã ban hành Quy định số 132-QĐ/TW về kiểm soát quyền lực, phòng, chống tham nhũng, tiêu cực trong hoạt động điều tra, truy tố, xét xử, thi hành án.

Liên kết website